Lịch trình:
Hanoi – Lao Cai – Kunming – Turpan – Kashgar – Urumqi
Phương tiện: Tàu hỏa
Hơn 43 tiếng của cuộc hành trình 6000km chẳng biết làm gì, hết ăn, ngủ, đọc sách rồi lại rảnh hơi đi từ đầu tàu đến cuối đoàn tàu rồi đi ngược lại. 1/2 chặng đầu tiên từ Kunming – Qúy Dương – Trùng Khánh – Lan Châu đi qua vùng núi non chập chùng và qua hàng ngàn hầm nhỏ xuyên núi. Chặng tiếp theo từ Lan Châu đi Tân Cương chủ yếu băng qua những dãy núi cao tuyết rơi, những nhà ga không một bóng người. Mới đầu mùa đông, bầu trời xám xịt, cây cối trên triền núi ngả vàng héo úa, những ngôi làng bình dị khiêm nhường lưng núi cô đơn lạ lùng. Cảnh vật bắt đầu dần chuyển từ Trương Dịch đi Tân Cương, xung quanh mênh mông sa mạc, vẻ đẹp bất tận toàn cát đá, không một bóng cây, trông thì hùng vĩ nhưng rất lại buồn. Những hàng rào thép gai dài mấy ngàn cây số bảo vệ tuyến đường sắt tua tủa, xấu xí chia đôi sa mạc tạo nên cảnh nhàm chán. Rồi lần lượt Kumul, Hami hiện ra, những thị trấn nhỏ giữa ốc đảo sa mạc, những hàng bạch dương dần xuất hiện mở ra cánh cửa vào Tân Cương, vùng đất biệt lập và là một trong những nơi khó đến nhất Trung Quốc.
Tân Cương là một trong 5 vùng tự trị của Trung Quốc với diện tích 1,6tr km2 và hơn 22tr người sinh sống. Tân Cương chia làm hai vùng Bắc Cương và Nam Cương. Bắc Cương giáp Nga, Mông Cổ, Kazakhtan nổi tiếng với những thắng cảnh đẹp thuộc hạng bậc nhất Châu Á với Kanas, thảo nguyên Yili, Thiên Sơn, Dược Sơn, nơi đây có thành phố Urumqi sầm uất được coi là thủ đô của khu tự trị. Khu Nam Cương ôm trọn bồn địa Tarim rộng gần triệu km với những sa mạc cát kéo dài tới chân núi Himalaya, phía Tây giáp Tajikistan, Afghanistan, Pakistan, Ấn Độ. Dân địa phương của khu Tân Cương chủ yếu là Hán, Kazark, Nga, Hồi, Tajik…Vùng đất này có nét văn hóa khác hẳn với các vùng còn lại của Trung Quốc, ngay từ cửa ngõ vào Tân Cương đã xuất hiện những chữ A Rập trên những biển quảng cáo, những đền đài mang đậm phong cách hồi giáo.
Người dân ở đây rất thân thiện, không như đội ngũ quan liêu công chức ngoài các ga với vẻ mặt cau có, nặng trình trịch và hay quát tháo. Người dân ở đây thích âm nhạc, nhạc cụ nổi tiếng của họ có cây đàn của người Uyghur trông gần giống đàn Tì Bà nhưng có đuôi rất dài và đẹp hơn. Trên tàu những người nông dân đi cùng khoang đã mở cho tôi nghe mấy bài hát trong điện thoại của họ, sau nửa tiếng tôi đã tìm ra những bài hát đó, quả thật nhạc rất hay mặc dù không hiểu ý nghĩa.
Tiếng còi tàu vừa dứt đoàn người vội vã khuân dọn hành lý vào ga để tránh cái rét cắt da cắt thịt bên ngoài. Mấy ông bảo vệ nhà ga quát tháo ầm ĩ những người dân mang theo những bao tải nông sản sau lưng đang chen nhau vào lối check in. Vất vả lắm tôi mới chen được vào phòng vé check in, phải qua máy quét an ninh nghiêm ngặt hơn sân bay sau đó là thủ tục in vé chuyển tuyến đi vào trung tâm Nam Cương đó là thành phố cổ Kashgar nổi tiếng trên con đường tơ lụa năm xưa. Mệt quá, may mà tôi tìm được chiếc ghế ngả lưng giữa hàng ngàn người vật vạ như tị nạn và gặp những người bạn này, để biết được rằng nơi đâu cũng có những người tử tế, không phân biệt tuổi tác, màu da, dân tộc.
Nguồn: https://nhaxehoanglong.com
Xem thêm bài viết khác: https://nhaxehoanglong.com/thu-tuc
Xem thêm Bài Viết:
- TTHQ mang hàng về kho bảo quản chờ kết quả kiểm tra chuyên nghành
- Hướng Dẫn Sử Dụng Phiếu Gửi Điện Tử Grab Đầy Đủ Nhất
- Tin tức dịch bệnh Covid-19 mới nhất | Thiết lập vùng cách ly y tế toàn thành phố Hải Dương
- Hướng dẫn thủ tục sang tên nhà đất, cấp đổi sổ hồng mới
- Thủ tục đăng ký bảo hộ LOGO | Luật Sư X